Hằng hà sa số những cơ duyên

Dũng khí nào mang em về một mùa xuân lạ?

Sinh bởi mùa đông, thu, xuân hay mùa hạ?

Duyên số gọi tên rồi, ta về với HẬU CẦN thương!

 

Ta chào em – Bốn mươi chàng trai, cô gái của hậu phương

Như những ngày tháng Giêng cúi đầu chào những niềm tin mới mẻ

Sương đọng vai em, như ánh mắt ta rơi vào xuân rất khẽ

Em đứng lại rồi

đưa tay nào

ta dắt em bước qua một mùa xuân…

 

HÌNH ẢNH 1

 

Nhớ lắm những sớm tinh sương

Em đánh thức ta giữa vòng chuyển luân của trời đất

Tim ta đủ chật

Bởi những yêu thương em gói ghém trọn dành…

 

Ngày ra quân

Em gửi hy vọng trong đáy mắt long lanh

Rồi đến bên ta trong màu áo vàng của một mùa tình nguyện mới

Khăn choàng vai, lau giọt mồ hôi em rớt vội

Môi em ánh nụ cười:

“Thanh xuân mà, đâu chờ đợi một ai!”

 

Ta làm sao quên những sớm mai

Em chắt chiu những hạt nếp thơm còn tinh khôi mùa vụ

Tay em đan thêm lời thầm thì nhắn nhủ

‘‘Chiểu, Tây, Trung, Thọ có em chờ

dẫu lam lũ

hãy vững tin!”

 

HÌNH ẢNH 2

 

Rồi em nhóm lên ngọn lửa sớm bình minh

Ngọn lửa mà nơi niềm tin em đang âm ỉ cháy

Bánh chưng xanh, lạt mềm, quyện vào yêu thương đang tan chảy

Một giọt mưa xuân trong những trận mưa xuân của một đêm tháng Giêng

oằn mình

tí tách nhảy

Cũng không khiến em yếu lòng

 

HÌNH ẢNH 3

 

Ta là mùa tình nguyện mà tuổi trẻ nào cũng ít nhất một lần hằng mong

Dang tay đón em và cả những yêu thương từ nơi mặt trận nữa

Nhưng Hậu Cần ơi, nếu một mai bão về sau cánh cửa

Ta sẽ ôm em như ôm những yêu thương, những ngọn lửa

em đã dùng cả thanh xuân để che chở cho ta

như chính một nửa cuộc đời mình…

 

Chiến sĩ thông tin_Giang Hồ