[Cà phê cùng B4T] Còn ai nhớ tiếng thầy dạy năm xưa?
“Con nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng, xanh cây quanh nhà
Mái chèo nghiêng mặt sông xa
Bâng khuâng nghe vọng tiếng bà năm xưa…”
Có thể thấy, lời thầy dạy luôn là một phần quan trọng trong cuộc đời mỗi chúng ta.
Nhớ ngày còn bé mới vào lớp một, cô cầm tay ta viết từng nét chữ, cùng nhau tập đánh vần bi bô, cô còn chỉ tay học toán với những que tính, với những chiếc bánh, cây kẹo. Thế giới nhỏ của ta cứ như vậy mà lớn dần hơn. Thế giới qua lời dạy của cô bỗng trở nên thật nhiệm màu. Thì ra con chim biết bay là nhờ đôi cánh nhỏ, cây tre đứng thành bụi để tránh gió to quật ngã,…
Sau này, lớn hơn một chút, lời thầy giảng chẳng những mở ra những chân trời mới nữa mà đó còn là những lời dạy bảo, khuyên răn. Lời thầy dạy chỉ đường cho ta lớn, dắt tay ta vào đời.
Cảm ơn thầy cô vì những dạy bảo, những lời khuyên. Cảm ơn cô vì đã nghe những lời tâm sự của ta khi ở nhà mẹ cha bận bịu, ta chẳng thể giãi bày cùng ai. Cảm ơn thầy năm đó đã phạt nhảy cóc khắp sân trường vì tội gây ồn ào trong lớp để bây giờ ta biết thận trọng trong lời ăn tiếng nói. Cảm ơn thầy giám thị vì những lần đi muộn được thầy mắt nhắm mắt mở tha cho qua cổng.
Chặng đường phía trước còn dài, còn nhiều chông gai, cảm ơn thầy cô đã dắt tay ta đi suốt những ngày tháng vừa qua. Chặng đường phía trước hãy mang theo lời thầy dạy làm hành trang vững bước vào đời!
“…Đêm nay thầy ở đâu rồi
Nhớ thầy, em lại lặng ngồi em nghe.”
B4T – Bùi Nè