PicsArt_10-18-04.18.02

Tôi vẫn nhớ những ngày xưa cũ, những ngày mà tôi vẫn hay gọi là mùa nhớ thương, vì đợt ấy, chỉ cần tôi òa khóc, đã có bà chạy đến bên cạnh vỗ về và ôm ấp… Cái hôn xuýt xoa của bà trên trán rằng “Bé con, ngoan nào… bà thương…” đâu phải ai cũng dễ dàng quên được một tuổi thơ như vậy, vì tuổi thơ có BÀ !

NGOẠI TÔI…

Ngoại tôi có nụ cười ấm áp
Một đôi mắt trong dịu hiền
Khuôn mặt hiền phúc hậu
Làn da ngăm qua bao cơn bão táp!

Lên lớp ba con về quê thăm ngoại
Đồng lúa thơm ôi không gian yên ắng
Trời trong xanh, bao la vài cánh én
Cùng cò bay trên trong nắng vàng tươi rói..

Nhà ngoại bên con sông trong và mát
Buổi sớm mai không khí rất trong lành
Hoàng hôn lên có cái gì âm ấm
Tiếng bò kêu, gà gáy cả khu vườn!

Ngày tôi về ngoại vẫn còn trẻ lắm
Ngoại đãi tôi những món thật là ngon
Ở quê mình yên bình và thong thả
Chỉ cười thôi chả thấy mệt trong lòng.

Con chỉ mong thời gian trôi thật chậm
Để con nằm trong vòng tay ngoại ấm
Con chỉ mong ngoại tràn đầy sức khoẻ
Thành công gì có ngoại để con khoe!!

B4T_Minh Hiền