Sài Gòn, ngày 12 tháng 01 năm 2019…

Trời Sài Gòn lạ quá, không phải nóng nực oi bức như thường lệ. Ngày hôm nay lạnh hơn, mưa phùn, có tiếng gió xào xạc, có cả mùi hương nữa. Cái sự ẩm ương này lạ lắm! Radio ai phát bài “Xuân”, lòng quặn thắt nhẹ, ra là đang nhớ nhà.”

Ừ, mùa xuân đến rồi! Tết đến rồi!

Hình 01

 Tết đang đến gần lắm rồi

Năm 18 tuổi, lần đầu tiên nó được cảm nhận cuộc sống xa nhà. Nhớ hồi nhỏ, Tết là cái nhìn trong veo qua lăng kính trẻ thơ. Nó chỉ biết là có một khoảng thời gian nào đó trong nhà đột nhiên trở nên đông đúc, nhộn nhịp, ngập tràn sắc đỏ, sắc vàng lung linh của hoa đào, hoa mai. Ba má còn mua cho nó nhiều đồ đẹp hết thảy… Lớn hơn chút nữa, cái suy nghĩ về ngày tết của nó cũng dần thay đổi. Tết không chỉ là bánh kẹo, nước ngọt và tiền mừng tuổi nữa. Nó đã biết diện đồ đẹp đi chơi cùng bạn bè, tự biết đi chúc Tết ông bà, thầy cô.

Nhớ nhất là Tết năm 17 tuổi. Trong nó là sự lo lắng chuẩn bị cho kì thi Đại học đầy cam go, kì thi được xem như là bước ngoặc của cuộc đời. Và lúc đó, Tết là thời gian lý tưởng để cho nó…học bài. Đến 30 tết nó vẫn lẩm nhẩm từng con chữ, bữa ăn cũng không được trọn vẹn vì bài tập toán còn dang dở. Có lẽ đó là cái Tết mà nó cảm thấy mệt mỏi nhất.

Thế nhưng năm nay, khi nó đã 18, mùa xuân đang đến với nó với những trải nghiệm hoàn toàn mới.

Hình 02

 Mùa xuân năm 18 tuổi với một ngôi nhà mới

18 tuổi, khi trong mình đang tràn đầy nhựa sống và nhiệt huyết của tuổi trẻ, bỏ qua cám dỗ đi chơi xa cùng bạn bè. Nó cũng không vội vàng về thăm nhà mặc dù rất nhớ mà thay vào đó, nó quyết định khoác lên mình chiếc áo vàng của chiến dịch Xuân Tình Nguyện 2019. Bằng sự tò mò, tinh nghịch, ưa khám phá, nó mạnh dạn trở thành chiến sĩ thông tin của gia đình Nhà “Chiểu” – cái tên thân thương mà nó dùng để gọi các chiến sĩ mặt trận Linh Chiểu. 43 con người này, tuy xa mà gần, tuy lạ mà quen. Những ngày cùng mọi người rong ruổi khắp các nẻo đường tuy mệt mà lại đầy ắp tiếng cười. Thời gian đó, nó quen được nhiều bạn mới, mọi người ai cũng dễ thương, sự nhiệt tình và tinh thần trách nhiệm luôn đầy ắp trong tim họ. Nó biết thêm nhiều điều mới mẻ, nó biết rằng cuộc sống cần lắm những sự sẻ chia, giúp đỡ lẫn nhau. Nó còn biết được hoàn cảnh cơ cực khó khăn của các hộ gia đình nghèo, thấy được sự thiếu thốn trong từng cái ăn, cái mặc của lũ nhóc gắn mác “thành thị” rồi phải tự nhủ rằng nó vẫn còn hạnh phúc và may mắn hơn họ. Nó thầm cảm ơn Xuân Tình Nguyện đã cho nó có cơ hội để trải nghiệm, khám phá và hoàn thiện bản thân mình. Hơn hết là nó gặp được Nhà “Chiểu” để cùng mọi người rong ruổi khắp các con phố, cùng ăn, cùng ngủ, cùng vui cười với nhau. Và chắc chắn, nó sẽ chẳng bao giờ quên được những tháng ngày nó đem tâm hồn ngây dại này đi làm những điều có ích.

 “Một mùa xuân nho nhỏ

    Lặng lẽ dâng cho đời

    Dù là tuổi hai mươi

    Dù là khi tóc bạc…”

                       (Thanh Hải)

Chiến sĩ thông tin MT Linh Chiểu – Nguyễn Hải